Não bộ – Thitruongthegioi.com https://thitruongthegioi.com Fri, 05 Sep 2025 19:46:11 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 https://cloud.linh.pro/news/2025/08/thitruongthegioi-icon.svg Não bộ – Thitruongthegioi.com https://thitruongthegioi.com 32 32 Khám phá mối liên hệ giữa đi bộ và tự kỷ: Những khác biệt trong vận động cơ thể https://thitruongthegioi.com/kham-pha-moi-lien-he-giua-di-bo-va-tu-ky-nhung-khac-biet-trong-van-dong-co-the/ Fri, 05 Sep 2025 19:46:06 +0000 https://thitruongthegioi.com/kham-pha-moi-lien-he-giua-di-bo-va-tu-ky-nhung-khac-biet-trong-van-dong-co-the/

Rối loạn phổ tự kỷ (ASD) là một tình trạng phát triển thần kinh phức tạp, đặc trưng bởi sự khác biệt trong sự phát triển và chức năng của não, ảnh hưởng đến hành vi, giao tiếp và tương tác xã hội. Một khía cạnh ít được biết đến của tự kỷ là tác động của nó đến dáng đi, hoặc cách một người đi bộ. Nghiên cứu gần đây đã làm sáng tỏ các mẫu dáng đi độc đáo được thể hiện bởi các cá nhân mắc tự kỷ, điều này có thể có ý nghĩa quan trọng đối với cuộc sống hàng ngày của họ. Sổ tay Chẩn đoán và Thống kê về Rối loạn Tâm thần hiện đã công nhận một ‘dáng đi kỳ lạ’ như một đặc điểm chẩn đoán hỗ trợ của tự kỷ. Sự công nhận này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hiểu và giải quyết sự khác biệt về dáng đi ở các cá nhân mắc tự kỷ.

Basal ganglia (in red) in a human brain. (janulla from Getty Images/Canva)
Basal ganglia (in red) in a human brain. (janulla from Getty Images/Canva)

Nghiên cứu đã xác định một số mẫu dáng đi riêng biệt trong số những người mắc tự kỷ, bao gồm đi trên mũi chân, đi vào trong và đi ra ngoài. Những sự khác biệt này có thể được quy cho sự khác biệt trong sự phát triển của não, đặc biệt là ở các vùng như hạch cơ bản và tiểu não. Các nghiên cứu cũng đã tiết lộ những sự khác biệt tinh tế hơn trong dáng đi, bao gồm tốc độ đi bộ chậm hơn, bước dài hơn và giai đoạn đứng lâu hơn. Những người mắc tự kỷ thể hiện sự thay đổi đáng kể về chiều dài bước đi, tốc độ và nhịp đi bộ. Những sự khác biệt về dáng đi này thường đi kèm với các sự khác biệt vận động khác, chẳng hạn như vấn đề cân bằng và phối hợp.

Toe-walking can be a sign of autism. (towfiqu barbhuiya/Canva)
Toe-walking can be a sign of autism. (towfiqu barbhuiya/Canva)

Nguyên nhân của sự khác biệt về dáng đi trong tự kỷ là phức tạp và liên quan đến sự phát triển của não, đặc biệt là ở các khu vực chịu trách nhiệm cho kiểm soát và phối hợp vận động. Mặc dù một số nhà nghiên cứu đã đề xuất rằng sự khác biệt về dáng đi có thể do sự phát triển chậm trễ, nhưng nghiên cứu chỉ ra rằng những sự khác biệt này tồn tại trong suốt cuộc đời và có thể trở nên rõ ràng hơn theo tuổi tác.

Các bác sĩ lâm sàng tiếp cận quản lý sự khác biệt về dáng đi một cách cá nhân hóa, tập trung vào tác động chức năng đối với cuộc sống hàng ngày. Hỗ trợ có thể cần thiết nếu sự khác biệt về dáng đi dẫn đến tăng nguy cơ té ngã, khó tham gia hoạt động thể chất hoặc hậu quả về thể chất như căng cơ hoặc đau. Các can thiệp dựa trên cộng đồng, chẳng hạn như chương trình thể thao hoặc khiêu vũ, có thể trao quyền cho những người mắc tự kỷ phát triển kỹ năng vận động và cải thiện khả năng di chuyển của họ.

Khi nghiên cứu tiếp tục khám phá sự phức tạp của dáng đi tự kỷ, điều cần thiết là phải nhận ra tầm quan trọng của việc chấp nhận và hỗ trợ các phong cách di chuyển cá nhân. Bằng cách thúc đẩy các mô hình hỗ trợ dựa trên cộng đồng và hỗ trợ nền tảng cho trẻ em mắc tự kỷ, chúng ta có thể tạo ra một môi trường hòa nhập và trao quyền hơn, cho phép các cá nhân mắc tự kỷ phát triển thịnh vượng.

]]>
Vì sao đánh đôi dễ sinh ra tình cảm lãng mạn? https://thitruongthegioi.com/vi-sao-danh-doi-de-sinh-ra-tinh-cam-lang-man/ Tue, 02 Sep 2025 03:17:02 +0000 https://thitruongthegioi.com/vi-sao-danh-doi-de-sinh-ra-tinh-cam-lang-man/

Trong lĩnh vực thể thao, đặc biệt là các môn đánh đôi như pickleball, quần vợt, cầu lông…, hiện tượng “vượt mức đồng đội” không chỉ là một câu đùa về những mối quan hệ tình cảm vượt quá mức đồng đội khi chơi đánh đôi nam nữ. Dưới góc nhìn khoa học tâm lý – thần kinh học hiện đại, đây là một chủ đề thực sự hiện hữu và được quan tâm. Các chuyên gia đã chỉ ra rằng việc thường xuyên đánh đôi với người khác giới không chỉ rèn luyện kỹ năng phối hợp, mà còn vô tình tạo ra môi trường lý tưởng để nảy sinh cảm xúc lãng mạn.

Tiến sĩ Karen Mitchell, chuyên gia tâm lý xã hội tại Đại học Stanford (Mỹ), cho rằng các môn thể thao đánh đôi là một trong những mô hình hiếm hoi kết hợp cả ba yếu tố tạo nên tình cảm: tương tác gần gũi, mục tiêu chung, và trải nghiệm cảm xúc mạnh. Khi hai người phải liên tục phối hợp chiến thuật, di chuyển nhịp nhàng, và cùng chia sẻ các trạng thái thăng hoa, buồn bã, tiếc nuối, cảm thông, và động viên lẫn nhau, cảm xúc lãng mạn có thể nảy sinh.

Muốn gìn giữ hạnh phúc gia đình, nên hạn chế đánh đôi nam nữ - Ảnh 2.
Muốn gìn giữ hạnh phúc gia đình, nên hạn chế đánh đôi nam nữ – Ảnh 2.

Về mặt sinh học, hiện tượng này được lý giải bằng các cơ chế thần kinh. Khi con người trải qua trạng thái hưng phấn cao – như hồi hộp trước một pha ghi điểm hay căng thẳng trong loạt bóng quyết định – cơ thể sẽ tiết ra adrenaline, một loại hormone tạo cảm giác kích thích và tăng nhịp tim. Nếu cảm xúc này diễn ra trong sự hiện diện của người khác giới, bộ não có thể nhầm lẫn rằng nguyên nhân đến từ đối phương, thay vì từ hoàn cảnh.

Muốn gìn giữ hạnh phúc gia đình, nên hạn chế đánh đôi nam nữ - Ảnh 4.
Muốn gìn giữ hạnh phúc gia đình, nên hạn chế đánh đôi nam nữ – Ảnh 4.

Nhiều nghiên cứu đã chứng minh rằng cảm xúc nảy nở khi hai người khác giới cùng trải qua một tình huống kịch tính, hồi hộp. Thí nghiệm kinh điển “cây cầu rung lắc” của hai nhà khoa học Donald Dutton và Arthur Aron vào năm 1974 đã cho thấy rằng các chàng trai có nhiều khả năng sẽ gọi lại cho cô gái sau khi cùng cô đi qua cây cầu treo nguy hiểm.

Trong thể thao đánh đôi, các nhà nghiên cứu cho rằng các trận đấu căng thẳng hoàn toàn có thể đóng vai trò “chất xúc tác cảm xúc”, thúc đẩy sự gần gũi tâm lý giữa hai người tương tự như “cây cầu rung lắc”. Ngoài ra, các hoạt động thể thao đôi còn kích thích sự tiết oxytocin – thường được gọi là “hormone gắn bó”. Chất này tăng khi con người cảm thấy tin tưởng, hỗ trợ lẫn nhau và tiếp xúc cơ thể trong các hành vi như vỗ tay, đập vai cổ vũ.

Theo nghiên cứu năm 2017 của nhóm học giả tại Đại học Oxford (Anh), các cặp chèo thuyền đôi có nồng độ oxytocin cao hơn nhóm tập đơn lẻ, và thể hiện mức độ gắn bó tâm lý lớn hơn sau buổi tập. Về khía cạnh thần kinh, khoa học hiện đại còn phát hiện một hiện tượng thú vị gọi là “đồng bộ sóng não giữa hai cá nhân cùng hoạt động”. Trong thể thao đôi, việc cùng nhau di chuyển, phản ứng và điều chỉnh tốc độ tạo ra nhịp điệu vận động tương thích, giúp não bộ của hai người “đồng bộ hóa” ở các vùng xử lý cảm xúc xã hội.

Đánh đôi nam nữ mang lại nhiều cảm xúc cho cả hai giới - Ảnh: P.B
Đánh đôi nam nữ mang lại nhiều cảm xúc cho cả hai giới – Ảnh: P.B

Nhiều ví dụ trong giới thể thao đỉnh cao cho thấy tình đồng đội trên sân bóng, sân cầu có thể biến thành tình cảm thực thụ. Và cũng như câu châm chọc phổ biến trên mạng xã hội ngày này – “vượt mức pickleball”, những nghiên cứu khoa học này tạo nên một lời nhắc nhở thực tiễn: hãy cẩn trọng với việc đánh đôi nam nữ trong thể thao, đặc biệt khi bạn đã có gia đình. Nếu bạn còn độc thân, chơi thể thao đôi đồng nghĩa với việc mở ra cho bạn một cơ hội mới trong chuyện tình cảm.

]]>
Uống cà phê vào chiều có thể gây hại cho giấc ngủ https://thitruongthegioi.com/uong-ca-phe-vao-chieu-co-the-gay-hai-cho-giac-ngu/ Thu, 07 Aug 2025 20:43:50 +0000 https://thitruongthegioi.com/uong-ca-phe-vao-chieu-co-the-gay-hai-cho-giac-ngu/

Uống cà phê vào buổi chiều có thể gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến chất lượng giấc ngủ của bạn. Mặc dù cà phê là một thức uống phổ biến giúp tăng cường tỉnh táo và hiệu suất làm việc, nhưng thời điểm uống cà phê đóng vai trò quan trọng.

Một nghiên cứu mới được công bố trên tạp chí PsyPost đã chỉ ra rằng việc uống cà phê vào buổi chiều, ngay cả với liều lượng vừa phải, có thể ảnh hưởng đến hoạt động não bộ trong khi ngủ. Các nhà khoa học từ Đại học Montreal (Canada) đã thực hiện một nghiên cứu trên 40 người trưởng thành khỏe mạnh, yêu thích cà phê, trong độ tuổi từ 20 đến 58.

Mỗi người tham gia đã trải qua 2 ngày tại phòng khám giấc ngủ, trong đó họ sử dụng 200mg caffeine (tương đương khoảng 2 tách cà phê) vào buổi chiều một ngày và giả dược vào ngày còn lại. Kết quả nghiên cứu cho thấy rằng cữ cà phê chiều có thể làm thay đổi cấu trúc hoạt động của não bộ trong khi ngủ, ảnh hưởng đến sự phục hồi sinh lý, tái tạo mô, điều hòa miễn dịch và xử lý trí nhớ.

Đặc biệt, trong giai đoạn giấc ngủ không REM, hoạt động điện não tăng cao hơn, tín hiệu não có xu hướng kém ổn định hơn và giảm độ sâu của giấc ngủ. Giáo sư Philipp Thölke, tác giả chính của nghiên cứu, cho biết caffeine làm chậm nhưng không loại bỏ hoàn toàn quá trình ngủ. Giấc ngủ trở nên nông hơn và bộ não tiếp tục xử lý thông tin trong thời điểm cần nghỉ ngơi.

Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng người trẻ tuổi (từ 20-27 tuổi) bị ảnh hưởng bởi caffeine trong giấc ngủ REM nhiều hơn so với người trung niên. Điều này có thể do sự khác biệt về mật độ thụ thể adenosine – mục tiêu tác động chính của caffeine trong não.

Tóm lại, nghiên cứu này nhấn mạnh tầm quan trọng của thời điểm uống cà phê, đặc biệt với những người gặp vấn đề về giấc ngủ. Uống cà phê vào buổi chiều có thể tái cấu trúc hoạt động não bộ khi ngủ và làm suy giảm chất lượng giấc ngủ không REM – giai đoạn then chốt cho phục hồi và sức khỏe thần kinh.

]]>
Não phản ứng thế nào khi các tế bào cảm quang trong mắt bị tổn thương https://thitruongthegioi.com/nao-phan-ung-the-nao-khi-cac-te-bao-cam-quang-trong-mat-bi-ton-thuong/ Wed, 06 Aug 2025 21:46:41 +0000 https://thitruongthegioi.com/nao-phan-ung-the-nao-khi-cac-te-bao-cam-quang-trong-mat-bi-ton-thuong/

Các Bệnh Lý Về Mắt và Vai Trò Của Tế Bào Miễn Dịch

Khi các bệnh lý hoặc chấn thương ở mắt xảy ra, các tế bào trung tính – một thành phần quan trọng của hệ miễn dịch trong máu – thường là tuyến phòng thủ đầu tiên. Tuy nhiên, một nghiên cứu gần đây do Viện Mắt Flaum và Viện Neuroscience Del Monte thuộc Đại học Rochester thực hiện đã chỉ ra rằng võng mạc phản ứng khác biệt so với nhiều loại mô khác trong cơ thể. Cụ thể, khi các tế bào cảm quang trong võng mạc bị tổn thương, các tế bào miễn dịch của não – microglia – sẽ phản ứng, nhưng các tế bào trung tính không được huy động để hỗ trợ, dù chúng di chuyển qua các mạch máu gần đó.

Phát hiện này mang ý nghĩa quan trọng đối với hàng triệu người Mỹ đang mất thị lực do tổn thất tế bào cảm quang. Việc hiểu rõ mối quan hệ giữa hai quần thể tế bào miễn dịch này là kiến thức cần thiết để xây dựng các liệu pháp mới. Các nhà nghiên cứu nhấn mạnh rằng việc nắm bắt sự tinh tế của các tương tác tế bào miễn dịch là chìa khóa để phát triển các phương pháp điều trị hiệu quả.

Để đạt được kết quả này, các nhà nghiên cứu đã sử dụng công nghệ chụp ảnh quang học thích nghi – một loại camera được phát triển bởi Đại học Rochester. Công nghệ này cho phép chụp ảnh các tế bào thần kinh và miễn dịch đơn lẻ bên trong mắt sống. Qua đó, họ đã nghiên cứu võng mạc của chuột với tổn thương tế bào cảm quang. Kết quả cho thấy mặc dù cả tế bào trung tính và microglia đều hiện diện trong võng mạc, nhưng chỉ có các tế bào microglia phản ứng với chấn thương tế bào cảm quang. Đáng chú ý là chúng không gọi các tế bào trung tính đến hỗ trợ sửa chữa tổn thương tế bào cảm quang.

Các nhà nghiên cứu tin rằng phát hiện này cho thấy một loại “che chắn” xảy ra trong chấn thương võng mạc. Cơ chế này dường như bảo vệ võng mạc khỏi sự đột nhập của các tế bào miễn dịch có thể gây hại hơn là có lợi. Điều này ngụ ý rằng có một sự điều hòa chặt chẽ trong phản ứng miễn dịch của võng mạc đối với chấn thương, và hiểu rõ hơn về điều này có thể mở ra những hướng điều trị mới cho các bệnh lý về mắt liên quan đến tổn thương tế bào cảm quang.

Trước những phát hiện quan trọng này, việc tiếp tục nghiên cứu để làm sáng tỏ thêm về mối quan hệ giữa các tế bào miễn dịch và võng mạc là cần thiết. Điều này không chỉ giúp nâng cao hiểu biết về cơ chế bảo vệ và sửa chữa trong võng mạc mà còn góp phần phát triển các phương pháp điều trị hiệu quả hơn cho các bệnh lý về mắt.

]]>